Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

Mùa thu trên Sài Gòn quê tôi

Nếu như ở Hà Nội , Tháng 8, Thu đã về trên từng con phố. Những ngày này, cả Hà Nội đón mưa chuyển mùa trong mát. Mưa đến và đi cũng rất nhanh mang lại cho đất trời, cho lòng người bao cảm xúc, xuyến xao đến lạ lùng. Hà Nội mùa này đẹp lắm, nem cua bể hải phòng  và càng đẹp hơn khi mưa thu về..Mùa Thu Sài Gòn thì không được như vậy .
Nếu mùa Thu là mùa của lá vàng rụng rơi thì Sài gòn như không có mùa Thu, bởi lẽ ở đây thật chất chỉ có 2 mùa : mưa và nắng . Sau những cơn mưa mùa hè cây lá tươi xanh mãi cho đến sang năm sau bước qua mùa khô nắng hạn mới để rơi dần những chiếc lá đã nâu khô qua những ngày nắng cháy. Có những cây thay lá từ từ. Qua vài cơn mưa lá rụng đi ít nhiều, lá mới lại mọc lên. Trên cây lá quán cafe quận 1 xanh non xen lẫn lá già cho bóng mát quanh năm.


Thu Sài gòn kết bằng những tia nắng ngủ quên vào sáng sớm đến mãi tận chiều chợt bừng tỉnh chói chang, khiến sinh hoạt thành phố bỗng kéo dài hơn trong những tháng Thu.

Sài Gòn vào thu rất lặng lẽ, không có phút chuyển mùa rực rỡ, đầy thi vị như Hà Nội. Mùa thu nơi đây nắng vẫn chói chang ngã giọt lên dòng người tấp nập, ven bên đường cây cũng trút lá rơi nhiều, nhưng không đượm sắc vàng xao xát mà vẫn rì rì xanh một màu khó tả. Mùa thu Sài Gòn đến qua những cơn mưa và giọt nắng rơi nhẹ cuối hè. Dường như thu đến quá lặng lẽ nên ít ai biết, ít ai nhận ra hơi thở của một mùa. Có chăng cũng chỉ nhận ra thu về khi trang lịch tháng 9 bị bóc vội vàng, để đón chào những ngày tháng 10 đang tới.

Mùa thu Sài Gòn đẹp lắm những cơn mưa. Mưa thu nơi đây là cơn mưa cuối mùa, không tầm tã như trận mưa hè mà nhẹ nhàng làm tươi mát những nẻo đường nhộn nhịp, nhẹ nhàng làm suy tư bao kẻ ngắm nhìn. Mưa thu không lớn cũng không nhỏ, không ngắn cũng không dài, mưa vừa vừa… nhưng đủ hững hờ làm ướt áo người lữ khách. “Sài Gòn mùa này buồn lắm những cơn mưa…"
Sài Gòn mùa thu không có được cái vẽ lãng mạn của khí trời ,không có được cái sự nhẹ nhàng của lá vàng rơi hay ánh chiều vàng .Ở Sài Gòn vào thu, đôi khi chỉ là một khoảnh khắc. Là lúc con trai con gái cùng nấp dưới một mái hiên tránh cơn mưa vừa đến. Con trai ngại ngùng chẳng dám nhìn sang, chẳng dám bắt chuyện. Để đến khi trời hửng nắng, khi bóng dáng ai kia đã kịp hòa vào dòng người tất bật trên đường phố, mới đứng nhìn theo mà thầm tiếc ngẩn ngơ… Mùa thu đến cũng giống như  quán kem ngon những cơn mưa Sài Gòn. Chợt đến chợt đi, thật nhẹ, mà cảm xúc để lại thật dài, thật sâu.
Đối với người Sài gòn như tôi thì cảm nhận về mùa thu của lá vàng rơi thật là một điều xa xỉ , đôi lúc tối cần lắm một lần được thương thức thật sự một mùa thu ở giữa lòng Sài Gòn chen chút này .Nhưng suy nghĩ lại thì không , bởi đó là điều làm cho Sài Gòn của tôi trở nên vô cùng đặt biệt .Đó là điều làm nên một Sài Gòn không giống với bất ki nơi nào khác .Dẫu sao di nữa thì tôi vân yêu Sài Gòn


2 nhận xét: